Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009

---Sự đơn giản---

Bữa cơm trưa hôm nay gồm có: 1 đĩa rau muống luộc chấm với tương, 1 bát canh rau muống vắt chanh, 1 đĩa cà muối giòn tan cùng với món thịt lợn rang. Sắp ra bàn và ngồi đánh chén được 3 bát. Chu choa, khi đứng dậy, xoa cái bụng phưỡn mà cười khúc khích. Đơn giản mà lại ngon lành đến thế. Sau chuỗi ngày ních đồ béo ngậy của Tết, giờ được cắn 1 quả cà, chấm rau muống với tương mà sung sướng quá đỗi. Sự đơn giản cũng nằm ở đó.
Vừa ăn, vừa nghe nhạc du dương của Piano, ngắm ánh nắng ngoài hiên rồi thì thoảng là những làn gió nhẹ. Ôi! 3 bát còn là ít 0^^0! Quá mê ly! Đơn giản là thế thôi.
***
Lang thang vào 1 blog và đọc được 1 câu Quote thế này- hèm nhớ mang máng: Thật đơn giản để có được hạnh phúc nhưng thật khó để được đơn giản [It's simple to have happiness but it's difficult to be simple]. -_- Thấy cũng có lý đúng. Vốn nhiều thứ nó diễn ra thật đơn giản và để hiểu nó cũng có cách đơn giản. Chỉ là mình có đơn giản nhận ra hay không hay lại đi tìm cách phức tạp để hiểu.
À mà theo câu nói trên, chẳng hóa ra để có được hạnh phúc cũng là điều khó hay sao? Cái lý này thì ko đúng lắm. Vì đơn giản như bữa cơm trưa canh cà thôi, vậy sao vẫn có được hạnh phúc đó.
Mình cắn miếng cà giòn tan trong miệng, ngồi nhớ lại hồi bé chờ mẹ về ăn cơm trưa. Mùa hè, nắng nhuộm vàng nóng cả con đường, tiếng ve kêu râm ran trước nhà và thứ âm nhạc mà mình nhớ mãi đến giờ là " Xin mời các bạn lắng nghe 15 phút dân ca và nhạc cổ truyền của đài tiếng nói VN". Hai mẹ con lại nhắc về "ngày xưa", thấy xao xuyến trong lòng. Thật đấy! Cứ thấy hạnh phúc thế nào ấy. Và rồi mình đã nói với mẹ 1 câu: "thế mới biết tại sao người ta chỉ cắn miếng cà mà rơi nước mắt".
Hạnh phúc vốn nằm trong sự đơn giản đó!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Daisypath Happy Birthday tickers
Daisypath Anniversary tickers