Thứ Hai, 4 tháng 5, 2009

 Color...


Có lẽ nào ta để lạc mất nhau...
***
Tháng 5...hai bên đường đã ngập tràn sắc nhớ.
Tháng 5... sắc vàng bay trong gió..ánh lên từ những chiếc lá bứt khỏi cành để lang thang trên con đường thẳng tắp phảng phất mùi hương thơm của....thuốc lá (Chẹp! không hổ danh Đại lộ Cao- Xà- Lá )
Tự hỏi sao giờ đã có lá vàng bay?
Đến giữa tháng 5... sẽ ngập tràn kỷ niệm...(Hôm ấy, muốn mặc áo dài quá nhưng... ôi! muôn thưở chuyện cái bụng.. (;_;)
***
Bất chợt lại nhớ đến câu...[ liệu em có sợ không? Sợ sự xa cách giẫu không phải là lãng quên?]
Ai bảo bị lãng quên sẽ là nỗi sợ hãi lớn nhất nhỉ...
Ai bảo sự xa cách cũng sẽ là nỗi sợ hãi lớn lao nhỉ...
Nhưng khi chập lại thành 1 liệu sẽ còn đặt được câu hỏi như trên nữa không...
***
Nhưng mình tin, xa cách đáng sợ nhất là từ trong trái tim và sự lãng quên đáng sợ nhất chính là sự lãng quên chính mình...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Daisypath Happy Birthday tickers
Daisypath Anniversary tickers